Điểm: 0.74. [Thảo luận truyện] Thu mua vợ trước - Đông Mật - Điểm: 1. Click vào đây để xem truyện: Thu mua vợ trước - Đông Mật. Tác giả: Đông Mật. Edit: bibi kun. Bên dưới topic này là các bài bình luận ---. Bóc tem bóc tem nghe văn án đã thấy hay rùi.thank bạn nhé mau mau
DOJI Mua 66,100 Bán 67,100. Bán thứ trong truyện cổ tích, kiếm tiền tỉ mỗi năm. Nuôi loài "sát thủ của rừng già", 8x thu lời cả trăm triệu mỗi năm; Thứ cây mọc dại hóa "mỏ vàng", dân trồng hái bán quanh năm, giá đắt hơn thịt lợn
ông ngoại tôi có mẹ tôi là đầu, sinh 1922, sau đó là cậu miên, chết trẻ 1946 tại hà nội khi cuộc chiến pháp-việt nổ ra, sau này khi 1956 tôi về lại hà nội luôn thấy trên bàn thờ gia đình cùng các cụ nội ngoại, nên nay tôi vẫn nhớ như in. sau nữa là 4 cậu nữa mà cậu phác là cuối, chỉ hơn tôi 6 tuổi, và chỉ trừ cậu cơ làm giáo viên vật lý ở lại …
CÂU CHUYỆN BỐN MÙAVào một ngày đầu năm, bốn nàng tiên Xuân, Hạ, Thu, Đông gặp nhau ở vườn đào. Các chị em ai cũng phấn khởi vì được gặp lại nhau, họ nói cười vô cùng vui vẻ.Nàng Đông cầm tay nàng Xuân và nói rằng :- Xuân là người sung sướng nhất ở đây. Vì mùa Xuân đến cây cối xanh tốt mơn mởn
Chỉ biết rằng "Kỷ niệm như rêu anh níu vào trượt ngã" (Đỗ Trung Quân), đó là một quãng ngọt ngào nhất của cuộc đời ta mà ta không khỏi xốn xang mỗi khi nhớ về. Bởi thế, kỷ niệm được ta gìn giữ như báu vật. Cảm xúc mùa thu trước cổng trường, có thể sẽ
Truyện Một Thái Giám Xông Thiên Hạ tác giả Tuyết Lý Có ba đạo lý thủ thành, một là cao thấp đồng lòng hiệp lực, quân dân không được phân biệt, hai là trong thành phải có binh lính tinh nhuệ, chuẩn bị đầy đủ lương thực, mọi người đồng tâm hiệp lực sức mạnh
Kỷ Hi Nguyệt đau đến mức cả khuôn mặt nhăn nhó, chỉ hơi lắc lắc đầu liền cảm thấy choáng váng. Cô chậm rãi mở mắt. Vừa nhìn thấy khung cảnh trước mắt, cô đã kinh ngạc há hốc miệng. Ánh đèn vàng nhạt tỏa khắp căn phòng, một người đàn ông quấn khăn tắm quanh hông, bước ra từ nhà tắm đối diện.
EKqTleS. Tịch Na một mặt cắt miếng thịt bò bít tết, một mặt nhìn Lê Thượng Thần bên cửa sổ, nhỏ giọng nói chuyện điện thoại di động, chợt thấy cả người anh cứng đờ, đôi mắt sâu đen láy khiếp sợ mở to, gương mặt đẹp trai thoáng chốc hoàn toàn trắng bệch, anh làm sao vậy? Giống như nghe được tin dữ của người nào đó."Ba chắc chắn chứ?" Lê Thượng Thần thật vất vả nặn ra một câu, tin tức mà cha anh truyền đến quá kinh người, anh kích động đến khẽ run, trước mắt thế giới mơ hồ, anh cảm thấy hơi chóng Tằng nói "Rất đáng tin, ba đã xác nhận đến hai lần. Chỉ bằng nguyên nhân này, con nên đi tìm cô ấy."Tịch Na nhìn Lê Thượng Thần, thấy anh nói thêm mấy câu rồi cúp máy, trở lại chỗ hỏi "Là ba anh gọi điện thoại tới sao?"Anh gật đầu, từ chối cho ý kiến, rồi cầm dao nĩa lên một lần nữa, so với vừa nãy anh có vẻ càng thêm không yên lòng, lông mi của anh hơi nhíu lại, vẻ mặt tựa như khổ sở, tựa như sầu lo, tựa như mờ mịt, tựa như chắc chắn, vừa tựa như không biết phải làm sao."Ba anh nói gì vậy? Anh đột nhiên thật giống như tâm tình không tốt.""Ba anh nói, ông ấy muốn cho anh một khoản tiền, số tiền không nhỏ, có thể bù vào số tiền còn thiếu để bộ phim của anh tiếp tục được quay."Tịch Na vừa nghe song, không có phản ứng gì mà nói "Tốt, vậy rất tốt, chúc mừng anh." Đáng ghét! Chỉ kém một chút nữa là anh sẽ thuộc về cô như ý nguyện. Nhưng mà, chuyện này với anh mà nói là chuyện tốt đi, sao trông anh lại như người mất hồn vậy?Cho dù vô luận cô có hỏi khéo léo như thế nào, anh cũng không chịu kể chi tiết việc anh với cha mình nói chuyện gì cho cô nghe. Bọn họ tiếp tục dùng bữa, sau khi ăn xong, Lê Thượng Thần lái xe đưa cô trở họ không hề hay biết đội phóng viên núp trong bóng tối, rắc rắc rắc rắc, lén đem hình ảnh bọn họ cùng nhau đi ăn tối, cùng nhau lên xe rời đi, tất cả đều chụp lại hết.*Những hình ảnh đó hai ngày sau được đăng lên làm ảnh bìa của nhật báo tuần giờ nghỉ trưa, Từ Lỵ Hoan đến quán cà phê do bạn tốt Phương Phương của cô kinh doanh. Cô đứng sau quầy hàng cùng bạn tốt của mình nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng cô giúp bạn mình một tay chào hỏi khách hàng vào Phương mới bổ sung thêm một vài loại đồ uống vào menu dành cho khách, để khách hàng có nhiều sự lựa chọn về loại đồ uống mà mình ưa thích, Từ Lỵ Hoan giúp đỡ bạn mình sắp xếp lại thực đơn, một mặt xem báo chí, cho đến khi cô lơ đãng liếc về phía góc bàn bên kia chợt nhìn thấy trang bìa của tờ tuần san, bìa mặt của nó làm rung động, hấp dẫn sự chú ý của của trang bìa là một cô gái mới lớn? Như vậy mà anh ta cũng xuống tay được? Chậc, anh đương nhiên xuống tay được, đàn ông chỉ thích những cô gái trẻ tuổi, trước hôn nhân anh phong lưu đã thành thói quen, sau ly hôn anh càng thêm không cố kỵ gì, mấy năm này chắc hẳn anh cũng chẳng có chút cô đơn tịch mịch nào, rõ là. . . . . ."Muốn nhìn thì nhìn thôi." Bạn tốt Phương Phương thình lình ném tới một Lỵ Hoan phẫn nộ đem tầm mắt từ bìa mặt tờ tuần san rời đi. "Mình không muốn xem.""Thật không vậy. Đôi mắt trợn to của cậu muốn dính vào bìa mặt của tờ tạp chí rồi kìa." Không muốn xem mới là lạ."Mình không muốn nhìn. Tựa đề này thật là phản cảm." Tựa đề được đặt rất mùi mẫn và ướt át, ám chỉ Lê Thượng Thần dựa vào việc hợp tác làm ăn nhân cơ hội thuận lợi liền gặm luôn cỏ non, ngoài nội dung này ra thì không có nhiều nội dung khác để nghĩ về việc này."Ôi trời, cậu cũng biết đấy hiện tại truyền thông càng ngày càng biến chất, viết bài càng hay càng mùi mẫn thì mới có nhiều độc giả xem khi đó bọn họ mới thu được nhiều lợi nhuận, ai biết sự tình là như thế nào.""Nghe giọng điệu của cậu, có vẻ như không tin anh ta là người làm những việc như báo chí đã đăng?""Chẳng lẽ cậu tin tưởng?" Phương Phương hỏi ngược lại. "Được rồi, cậu và anh ấy đã từng cùng chung chăn gối với nhau, có tài liệu đây cậu trực tiếp nhìn xem, độ chính xác của tin tức này là bao nhiêu?""Mặc dù không đúng như báo chí đưa tin, nhưng cũng không khác nhau là bao nhiêu." Từ Lỵ Hoan bĩu môi."Coi như sự thật không giống với báo đài đưa tin đi, như vậy giữa hai người họ hoàn toàn chỉ là quan hệ làm ăn, nhưng chẳng lẽ bọn họ hợp tác làm ăn với nhau nhiều đến mức đi đâu cũng phải gắn liền với nhau không rời nhau sao kòn đưa đón nhau về đến tận phòng? Chỉ là, đối phương nhỏ hơn anh ta khoảng chừng 10 tuổi, anh ta cũng xuống tay được đi?""Anh ta cầm tinh con thỏ , là một loài động vật yếu đuối làm gì cũng muốn có đôi có cặp mới cảm thấy an toàn đi.""Khó trách anh ấy không ứng phó được con cọp mẹ như cậu." Phương Phương cười ha ha, nheo mắt nhìn bạn tốt. "Giọng nói của cậu rất chua đó, có phải là ghen hay không?""Mình chưa ăn dấm, là mình cảm thấy không công bằng. Trước khi kết hôn đến sau khi ly hôn, anh ta thay đổi bạn gái không ngừng, còn mình? Cho đến bây giờ vẫn chưa quen với người đàn ông nào khác ngoài anh ta.""Nhưng mà, chính là do cậu không muốn quen bạn trai mới, tiêu chuẩn của cậu quá cao, chọn tới chọn lui đều không vừa ý."Từ Lỵ Hoan hừ một tiếng. "Dù sao cũng đều là lỗi của anh ta!""Được rồi, đều là lỗi của anh ấy, quá uất ức cho cậu rồi." Phương Phương ôm đầu vai của cô bạn tốt, hai người trò chuyện hăng say, cũng không chú ý đến cửa tiệm đang từ từ mở ra, có người đang đi tới gần chỗ hai người bọn họ. "Có khi nào, cậu hối hận vì đã rời bỏ anh ta không?""Không hối hận một chút nào cả." Thật ra thì, nhớ tới anh trong lòng cô cũng cảm thấy có một chút phiền muộn, nhưng cô làm bộ như không có loại cảm giác này, cũng không muốn suy tư ngĩ ngợi nhiều về việc vì sao lại có loại cảm giác đó. "Nhìn anh ta xem, xì căng đan chưa từng lắng xuống, càng chứng minh bản tính phong lưu của anh ta, thích trêu trọc đùa bỡn với những cô gái khác, như vậy càng khẳng định quyết định ly hôn của mình là phán đoán chính xác.""Nhưng lúc đó anh ấy cũng rất nghiêm túc mà, ví dụ như năm đó anh ấy cùng cậu kết hôn ——" Phương Phương nhìn thấy vị khách đang đi tới, cô há to miệng, liều chết hướng Từ Lỵ Hoan nháy mắt.
Hôm sau, Từ Lỵ Hoan dậy từ rất trí bên cạnh trống không, ga giường bằng phẳng, giống như không có ai ngủ thật sự qua đêm với cô bé ấy rồi? Cô không nên cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng trong lòng vẫn buồn đi đánh răng rửa mặt, chợt thấy có người trên ban công, ổn định mắt nhìn một cái, là Lê Thượng Thần!Anh ngồi ở chiếc ghế gỗ trên ban công, đang ngủ say, mắt kính viền bạc trên sống mũi hơi lệch ra, trên người còn quần áo tối hôm lẽ anh ngủ trên này cả đêm ư? Cô muốn gọi, điên thoại vang lên, cô bắt máy.“A lô.” Cô cho là cha, trong điện thoại lại truyền đến một giọng nói mềm mại.“Alô, Lê đại ca, anh đã ăn sáng chưa?” Là Tịch Na. Từ Lỵ Hoan lạnh nhạt trả lời “Anh ấy còn đang ngủ.”“A, xin chào, chị là vợ trước của anh ấy? Hôm qua chúng ta từng gặp nhau, tôi là Tịch Na, thật xin lỗi, hôm qua tôi không lễ phép gọi chị là bà dì, trước kia tôi nhìn thấy người ba mươi tuổi đều gọi họ là chú dì, thậm chí quên rằng mình cũng đã hai mươi tuổi, không thể giả vờ mình còn trẻ. Chỉ là, ba mươi tuổi cũng không còn trẻ,… A, tôi không ý nói chị già,… đừng để ý!” Ở đầu bên cười Tịch Na cười khanh khách đến chói tai.“Không sao, tôi đây cũng đụng phải nhiều trường hợp hơn thế. Thời điểm tôi đi làm, có lúc đụng phải một tiểu quỷ mặt trắng không có quy củ, giả bộ quen tôi, đặt biệt danh cho tôi cũng đều có, cô gọi tôi là bà dì cũng là điều bình thường,… A, ý tôi cũng không phải gọi cô là tiểu quỷ mặt trắng không có quy củ, đừng tức giận!” Muốn tổn thương cô? Không có cửa đâu!“Dĩ nhiên là không… hì hì!” Tịch Na cắn răng cười. “Chị có thể gọi Lê đại ca dậy nghe điện thoại không. Tôi không thích ăn sáng ở đây, muốn hỏi Lê đại ca ở đây có cái gì ngon, tôi thật sự muốn ăn bánh trứng Ngọc Mễ, tôi thích ăn cái này nhất.”“Điều này cần gì phải hỏi chứ? Xung quanh có một con đường để đi dạo, cô đi một chuyến, tự mình mua là tốt rồi.” “A, được rồi, Lê đại ca thường mua bữa sáng cho tôi, anh ấy nhớ tôi thích ăn bánh trứng Ngọc Mễ, còn phải thêm ruốc bông, mỗi lần anh ấy đều dặn dò ông chủ thêm cho tôi rất nhiều.”Từ Lỵ Hoan im lặng, anh nói anh với cô bé này không có qua lại, vì sao lại giúp cô bé mua bữa sáng? Còn là thường xuyên’?“Vậy hôm nay mọi người có kế hoạch gì không?” Tịch Na cười hì hì nói.“Cũng không có, tối hôm qua chúng tôi…” Cô cố ý mập mờ dừng lại. “Tôi không tiện nói, tóm lại tối hôm qua chúng tôi ngủ rất muộn, tôi muốn anh ấy được nghỉ ngơi nhiều một chút. A, tôi còn phải đi gọi con trai dậy, nó giống như ba nó, thích ngủ nướng, như vậy đi, hôm nào chúng ta nói chuyện tiếp, tạm biệt.” Không đợi đối phương có phản ứng, cô cúp điện không phải em gái nhỏ cố ý khiêu khích, thật ra cô nghĩ muốn thể hiện phong độ, thành thục trả lời, mua đồ ăn sáng thì thế nào? Liên quan gì tới cô? Coi như là việc chăm sóc vào sáng sớm sau cả đêm triền miên, cũng không liên qua đến cô… Ghét, cảm giác chua xót, dù sao cô cũng lạnh mặt đi ra ban công. “Thượng Thần?” Cô khẽ đẩy người đàn ông đang ngủ say, để anh tỉnh dậy.“Ưm, trời sáng rồi…” Lê Thượng Thần nháy mắt mấy cái, lấy kính mắt xuống, lau mặt một cái.“Chẳng lẽ tối hôm qua anh ngủ ở đây?” Bên cạnh anh là hai bao thuốc lá trống không, gạt tàn thuốc trên bàn nhỏ cũng đầy tàn thuốc, cô cau mày. “Anh muốn tự sát sao? Một buổi tối hút hết hai bao thuốc lá?”“Anh mất ngủ, ở chỗ này ngắm cảnh đêm, không ý thức được hút hết hai bao.” Anh che miệng ngáp. “Sau đó thì ngủ quên mất.”Cô lắc đầu. Vừa rồi Tịch Na gọi điện tìm anh.”“Cô ấy nói gì?” Anh cau mày.“Cô ấy nói cô ấy không muốn ăn sáng ở đây, muốn hỏi anh ở gần đây có gì ăn được. Em nói với cô ấy gần đây có một cửa hàng, cô ấy có thể tự đi tìm.” “Cô ấy gọi lại, em giúp anh nghe điện thoại.” Anh chùi chùi mặt, nha đầu này thật phiền điệu cô không tự chủ có chút cao lên. “Tự anh nghe đi. Vừa rồi là vì anh đang ngủ, em mới nhận giúp anh, bạn bè của anh thì anh tự mình mà nhận.”“Em thật hung dữ… Tịch Na nói cái gì chọc giận em sao?”Cô trừng anh, anh vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, mặt hoàn toàn vô tội, cô xả giận với anh thì có ích lợi gì? Anh căn bản không biết tâm tình của cô… tốt nhất anh vĩnh viễn đừng biết.“Em không sao.” Từ Lỵ Hoan thở dài. “Anh đi rửa mặt cho tình táo, cũng nhanh chóng xuống dưới ăn sáng với ba.”Trong một gian nhà gỗ khác, Tịch Na bị cúp điện thoại nỏi trận lôi đình, dùng sức ném điện thoại xuống đất.“Người phụ nữ đó thật quá đáng! Tôi muốn đi tìm Lê đại ca, cũng không phải tìm cô ta, cô ta không đưa điện thoại cho anh ấy thì không nói, còn ở đầu bên kia nói dai dẳng, một người vợ trước thì quan tâm nhiều như vậy làm gì?”Chị Cúc to con đứng ở một góc, không nói một lời nào.“Đừng ném đồ vật lung tung.” Tiểu Tưởng ăn xong bữa sáng của mình, tiếp tục ăn đĩa bánh trứng mà Tịch Na không thèm động qua. Đầu bếp nấu rất ngon, cũng không biết vị đại tiểu thư này kén chọn cái gì. “Chị dâu tôi nói thế nào?”“Đầu tiên tôi khách khí nói xin lỗi cô ta, còn cô ta? Cô ta nói tôi là tiểu quỷ mặt trắng không có quy củ! Đã nói xin lỗi còn muốn thế nào nữa?”“Ai, lời này có chút quá đáng, làm sao cô lại là tiểu quỷ mặt trắng không có quy củ đây?” Tiểu Tưởng lắc đầu. “Cô là người mắc bệnh công chúa, bệnh công chúa nghe có vẻ cao cấp, thật ra chính là tiểu quỷ mặt trắng bản nâng cấp, ngây thơ tùy hứng, xem mình là trung tâm, toàn thế giới chỉ xoay quanh cô.”“Tiểu Tưởng.” Tich Na âm trầm nói “Anh nghĩ muốn nhắc tới chị Cúc, cảm giác được cô ấy xoay quanh sao?”“Tạ công chúa long ân, ăn bánh trứng là tốt rồi.” Ăn nhanh bánh trứng, không có việc gì ăn bánh trứng, ăn nhiều sẽ khỏe mạnh, anh không dám phản kháng, như vậy mới có thể sống lâu trăm Na lo lắng gặm móng tay, đi qua đi lại. Còn tưởng rằng Lê đại ca ngại vì ở cùng với vợ trước, giả bộ, sau đó sẽ quan tâm tới cô, kết quả anh không hề gọi điện thoại, bây giờ mặc cho vợ trước ngăn cản cô! Ddeuf nói nữ truy nam cách một tầng sa, vì sao cô liều mạng như vậy cũng không chạm được tới tim anh?Không thể không xuất tuyệt chiêu được!Cô càm điện thoại lên gọi cho cha, điện thoại vừa thông, cô liền khóc lớn.“Ba! Lê đại ca không để ý tới con! Anh ấy ở cùng một chỗ với vợ trước, con yêu anh ấy, so với mười hai người bạn trai trước đây là nghiêm túc, đời con chưa từng nghiêm túc đối với ai như vậy, anh ấy rất quá đáng, con đuổi theo anh ấy đến trên núi, anh ấy cũng không thèm để ý tới con, vừa rồi vợ trước của anh ấy còn cúp điện thoại của con,… con thật khổ sở, con khóc muốn chết rồi, con không muốn sống nữa, hu hu…”Tiểu Tưởng trợn mắt há hốc mồm, vị tiểu thư này tuyệt đối có năng lực làm ảnh hậu tiếp theo, khóc đến khàn cả giọng, trên mặt lại một giọt nước mắt cũng không nói của cha Tịch rất lớn, vang vọng cả ngôi nhà. “Bình tĩnh! Lê Thượng Thần là cái gì? Lâm Bắc ta đã gọi điện cảnh cáo nó, nó còn không biết điều! Con gái Lâm Bắc mà cũng dám bắt nạt? Nó đang ở đâu? Nó so được với cái lông chân của ba sao? Bình tĩnh! Ba chưa từng nhìn thấy người đàn ông như vậy mắt nó để ở trong túi sao? Con gái ba xinh đẹp như vậy nó lại không muốn! Có chí khí, con cũng không cần nó, quăng nó đi đi!”“Không được đâu! Con đã cùng anh ấy cái đó… cái đó… Nói không chừng trong bụng con đã có bảo bảo, người muốn để cháu trai của người không coa ba sao?”Tiểu Tưởng sợ ngây người, thật hay giả?“Dừng lại!” Cha Tịch gầm lên giận giữ. “Nó không phải là đang ông? Dám làm không dám chịu, con nói con đuổi theo nó lên núi? Ba lập tức cho huynh đệ tới đó!”“Không được,… ba, người không thể đánh anh ấy, ngộ nhỡ đánh chết anh ấy, con của con sẽ không có ba, ba dọa anh ấy một chút là được rồi…”Mồ hôi lạnh của Tiểu Tưởng chảy ròng ròng, chuyện sao lại biến thành như vậy? Anh họ có biết mình chọc tới đại phiền toái rồi không? Anh phải nhanh chóng báo cho anh họ, nhưng anh bị canh phòng, điện thoại di động cũng bị cướp đi, muốn mật báo thế nào?Trình Dư Nhạc không ăn sáng, Âu Quan Lữ giải thích cô bị say xe lại cảm, buổi tối ngủ không ngon, muốn cho cô ngủ nhiều một buổi ăn sáng, cha muốn mang mọi người đi dạo Sơn trang, Âu Quan Lữ không muốn đi, nói đúng hơn là không an tâm để bạn gái ở lại, nhưng trong lòng mọi người đều biết rõ cậu không muốn đi cùng khí có chút lúng túng, cha Tằng mượn cớ tạm thời rời đi, để lại ba người lớn và một đứa trẻ, bốn người đợi trong nhà gỗ nói chuyện càng nhiều, Từ Lỵ Hoan càng thưởng thức Âu Quan Lữ. Cá tính cậu thẳng thắn, trong lúc nói chuyện để lộ phong cách là người biết phụ trách, có thể tin, là người đàn ông biết chịu trách nhiệm, cậu không có thiện cảm với cha, là bởi vì anh bất mãn với hành vi trêu hoa ghẹo nguyệt của ông, cậu tới đây không phải vì di sản, chủ yếu là vì mẹ mình chịu hết uất ức, cậu cho rằng số tiền đó đúng với sự thiếu sót của ông với mẹ, nên đòi lại thay mẹ yên lặng nhìn về phía Lê Thượng Thần, cả hai giống nhau đều có mẹ bị bội tình, anh chỉ nhắc tới mẹ một lần, nói mẹ anh đã gả cho người khác, mấy năm trước theo chồng mình một nhà di dân ra nước ngoài. Anh dường như không hề đề cập tới mẹ.
Nhân vật nam chính trong truyện Thu Mua Vợ Trước gặp rắc rối lớn về vấn đề tài chính nhưng được cha mình hứa giúp đỡ với một điều kiện kỳ lạ, được coi là bất khả kiện kỳ lạ đó chính là anh phải tìm được người vợ đã ly dị cách đây hơn năm năm và phải rước được cô ta về nha thì mới đồng ý giúp đỡ vấn đề chính ở đây là hai người đã mất liên lạc nhiều năm...Liệu bằng cách nào anh có thể tìm được cô đây???
Ngôn Tình Nguồn DD Lê Quý Đôn; edittor bibi kun 58,810 Hoàn Thành 170000 05/11/2014 Đánh giá từ 10 lượt Lấy bối cảnh từ khi Lê Thượng Thần trở thành người chế tác tới nay, luôn được trôi chảy, nhưng lần này rốt cuộc gặp gỡ thử thách lớn thế kỷ. Tác phẩm mới đột nhiên bị rút tiền, nếu không có tiền bạc bù vào chỗ thiếu, thì tất cả tiền bạc tâm huyết của anh sẽ mất hết. Thu Mua Vợ Trước được đánh giá là truyện ngôn tình đầy thú vị, cùng nội dung lôi cuốn, diễn biến câu chuyện tài tình của Đông Mật đã khiến bộ truyện càng thêm đậm đà, sâu mắn trời không tuyệt đường người, cha ruột rất ít liên lạc với anh vào thời điểm mấu chốt đột nhiên gọi điện tới,Tỏ rõ ý mình muốn cho anh một phần di sản, nhưng điều kiện là anh phải dẫn vợ trước về? !Vấn đề là bọn họ ly hôn năm năm, sớm đã không còn liên lạc, anh phải tới chỗ nào tìm người?Huống chi hai người năm đó yêu nhau muốn chết muốn sống nhiệt tình như lửa, nhưng lại sụp đổ nhanh dù trong lòng không muốn xa rời cô, nhưng anh cũng không xác định được cô cũng như thế;Chỉ là chuyện quá khẩn cấp, anh cũng chỉ có thể vội vàng tìm cô cứu lửa,Nhưng không ngờ người cô rời xa anh, lại để lại một bí mật lớn.. .... Xì căng đan của người đàn ông này chưa từng đứt đoạn,Chứng minh năm đó cô muốn ly hôn là phán đoán chính xác, nhưng hiện tại anh đột nhiên hiện thân, còn phát hiện bí mật của cô,Dùng đứa con uy hiếp cô, buộc cô phối hợp diễn xuất gương vỡ lại lành với anh? !Hừ, cô niệm tình cũ, không có cãi cọ với anh hay đuổi anh đi, nếu để cho cô phát hiện anh có "tính toán" khácCô. . . . . . Cô cũng không biết mình sẽ làm ra chuyện gìĐến với truyện online hay để tiếp tục theo chân diễn biến câu chuyện và trải mình trong những truyện ngôn tình khácĐoạt Vợ Cô Gái Yêu Phải Anh Rồi và Thiếu Phu Bất Lương.
Lê Thượng Thần uống một ly rượu đỏ, anh dựa vào việc này để tránh né ánh mắt của cô nhóc kia, anh có chút không chống đỡ được. Bây giờ, những cô gái trẻ tuổi cũng to gan như vậy sao?Thực ra, Tịch Na cũng khá xinh đẹp, là một người hoạt bát lại hay nói, thuộc mẫu người mà anh thích, nhưng anh hơn cô những 10 tuổi, hai người thật sự chênh lệch nhau quá nhiều, khuynh hướng của anh là lựa chọn một người có số tuổi gần bằng mình, có kinh nghiệm cuộc sống dày dặn, có chung với nhau thật nhiều đề tài. . . . . . Mấy năm trước, anh từng biết một người con gái hoàn mĩ như vậy, cô ấy đã khiến anh yêu đến chết mê chết mệt, đang trong lúc nhiệt huyết sôi trào dưới sự xung động mãnh liệt anh đã cầu hôn cô, nhưng sau lại chứng minh một điều, nhiệt huyết nhất thời trong lúc đó không đáng tin cậy một chút nào cả, chỉ khiến người ta đánh mất đi lý trí và sự phán đoán. . . . . . Anh cười khổ, bây giờ không phải là thời gian xem xét lại đầu tư một khoản tiền lớn cùng với tâm huyết của mình vào bộ phim này, nếu thất bại, sự nghiệp của anh sẽ bị hủy hoại, công ty chế tác cũng chịu tổn thất nặng nề. Nên anh không cho phép mình thất bại, không bởi vì bị người khác ngấm ngầm ra tay hãm hại, mà anh không muốn khuất phục trước những thế lực ngầm muốn thao túng, phá hủy công ty của anh, bằng cách làm cho anh không có khả năng tự lập, nhân cơ hội này anh muốn để cho mọi người biết công ty chế tác của anh không phải là một công ty kém cỏi không có năng lực và dễ sụp đổ, nếu không sau này anh khó có thể yên ổn mà tiếp tục phát triển sự cần anh lên giường với Tịch Na, tất cả mọi vấn đề đều được giải quyết nhanh chóng và dễ ta yêu cầu anh làm bạn trai của cô ta, nhưng anh căn bản không yêu cô ta, cũng không muốn miễn cưỡng lừa gạt một cô gái mới lớn, cô ta cũng rất hào phóng còn giảm bớt điều kiện của mình xuống, chỉ cần anh lên giường với cô ta ngay lập tức cô ta sẽ bỏ tiền ra giúp anh mà không cần so đo tính toán điều gì nữa, anh vẫn không muốn. Khi còn trẻ anh đã quá phóng đãng, nhưng vì hôn nhân anh dần bớt phóng túng lại, “cậu nhỏ” của anh cũng đã bị cô vợ trước thuần phục luôn cảm thấy rất thỏa mãn với hôn nhân, nên anh không còn hứng thú với bất kì người nào khác ngoài vợ trước của mình nữa, nhưng như vậy anh chấp nhận để cho tâm huyết của mình bị hủy diệt sao?Bây giờ, anh chỉ có hai lựa chọn hoặc là khiến bộ phim của anh xong đời, bằng không chỉ còn cách anh phải bán hít sâu một hơi, nhìn về người ngồi đối diện đang mong đợi câu trả lời từ anh.”Tịch Na, anh——"Chợt, điện thoại di động của anh vang lên.“Xin lỗi, anh nghe điện thoại một chút."Anh liếc mắt một cái nhìn người gọi điện tới, khiến cho anh rất kinh ngạc, anh khôi phục lại tinh thần và ấn nút nghe.“Ba? “Anh có hai người cha, hiện tại người gọi điện tới cho anh là cha ruột của anh, công ty của gia đình họ Lê do ông quản lý rất phát triển, nhưng người vợ cả của ông không cho phép ông thừa nhận người con là anh, ông ngoại và bà ngoại của anh cũng căm ghét cha anh đến tận xương tuỷ.“Thượng Thần? Con không có ở nhà sao? "“Con đi cùng bạn đến nhà hàng ăn tối."“Ba có việc muốn nói với con. Bây giờ, con có rảnh hay không? "“Vâng, ba có chuyện gì muốn nói với con? “Có lẽ anh nên nhờ ba anh giúp đỡ?Bởi vì, bên phía dòng họ của mẹ anh phản đối, cũng bởi vì người vợ cả của cha anh gạt bỏ không muốn thừa nhận anh, nên anh né tránh không liên lạc với cha anh, hơn nữa anh cũng chưa từng nhờ cha anh trợ giúp việc gì về mặt kinh tế, hiện tại muốn anh mở miệng xin tiền cha mình, anh cảm thấy khó có thể mở miệng."Là như vậy, ba muốn cho con một phần di sản.""Di —— sản? " Có việc trùng hợp như vậy sao, vào thời điểm anh đi đến bước đường cùng, thì đúng lúc kỳ tích lại xuất hiện?Lê Thượng Thần cảm thấy tinh thần rất phấn chấn, thấy Tịch Na tò mò nhìn anh nói chuyện điện thoại, anh đứng dậy, đi tới bên cửa sổ chỗ không có Tằng nói tiếp “ba tuổi cũng đã cao, sức khỏe càng ngày càng yếu, tương lai chẳng may ba có qua đời, trong gia đình mấy đứa con của vợ cả chúng đều có quyền phân chia tài sản do ba để lại, bọn chúng dĩ nhiên sẽ không chia gia sản cho con và Quan Lữ, nhân lúc ba vẫn còn sống, ba muốn cho hai anh em các con bao nhiêu tiền, ít nhất vẫn là do ba có thể tự mình quyết định được. Ý định của ba là cho các con mỗi người một tỷ, con xem như vậy có đủ hay không?"Lê Thượng Thần che giấu giọng điệu vui mừng của mình nói. "Đủ, rất đủ." Âu Quan Lữ là em trai cùng cha khác mẹ với anh, nhưng hai người vẫn chưa từng gặp mặt tốt quá! Có số tiền kia, anh không cần phải hướng Tịch Na cúi đầu nữa."Nhưng mà ba có một điều kiện. Con biết rồi đấy khi còn trẻ ba rất phóng đãng, kết hôn rồi mà vẫn còn ra bên ngoài ngoại tình, nên mới sinh ra con và Quan Lữ, hại hai người các con trở thành những đứa trẻ không có cha, bị mọi người chê cười là con riêng, ba hi vọng các con sẽ không dẫm lên vết xe đổ của ba, giống như ba vậy làm người phụ nữ của mình phải đau lòng, cho nên, ba mong muốn con có thể mang người con gái mà con yêu thật lòng và có ý định muốn kết hôn đến gặp ba, đây là điều kiện duy nhất để ba trao di sản cho con.""Ba, hiện tại con vẫn sống độc thân." Lê Thượng Thần lúc này thấy rất bối rối, anh nghĩ lại. "Ba có phải ba thấy tin tức gây xôn xao gần đây hay không, nói con cùng một nữ người mẫu tên là Tịch Na rất thân mật? Ba hiểu lầm rồi con và cô ta không phải thuộc quan hệ kia." Anh cho là cha mình thấy báo viết, nên hiểu lầm anh và Tịch Na đang quen nhau, mới nói ra những lời này."Thật ra thì ba hi vọng ứng cử viên không phải là cô bé đó, mà là vợ trước của con.""Vậy thì càng không thể được. Chúng con đã rất lâu không có liên lạc rồi, con căn bản không biết cô ấy hiện giờ đang ở nơi nào. Có lẽ cô ấy cũng không muốn gặp con." Sau khi ly hôn, mới đầu hai người vẫn còn liên lạc với nhau, vài tháng sau cô dọn nhà, tất cả mã số cô đều thay đổi, anh cũng không tìm được cô nữa. Anh nghĩ, có lẽ là cô muốn đoạn tuyệt tất cả mọi quan hệ với anh, bắt đầu một cuộc sống mới, đã như vậy, anh chắc chắn cũng thức thời không nên đi quấy rầy cô nữa."Có thể làm vợ chồng chính là duyên phận, ban đầu các con kết hôn, ba không thể đến tham dự đám cưới của hai đứa được, con cũng đã ba mươi hai tuổi rồi, chỉ có duy nhất người phụ nữ này khiến cho con từng có ý niệm muốn kết hôn và thành lập một gia đình, ba rất muốn được gặp mặt cô ấy, cô gái ấy tên gọi. . . . . . Từ Lỵ Hoan phải không?""Vâng" mặc dù đã trôi qua năm năm, nhưng khi nghe thấy tên của cô, vẫn có thể khiến cho tiếng lòng của anh xé ra, cảm giác tựa như đau, tựa như rất chua chát."Ba hi vọng con mang cô gái đó đến gặp ba, còn có một lý do quan trọng hơn, đó là ngày hôm qua ba nhận được một tin tức. . . . . ."
truyen thu mua vo truoc